Lavinia Fisher – nữ sát nhân hàng loạt đầu tiên trên thế giới hay bị kết án oan?
Nếu bạn thắc mắc ai là nữ sát nhân hàng loạt đầu tiên trong lịch sử được ghi nhận thì đó là Lavinia Fisher. Nhưng câu chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó.
Truyền thuyết kể rằng nữ sát nhân hàng loạt đầu tiên được công nhận rộng rãi ở Hoa Kỳ là Lavinia Fisher, sinh năm 1793, nhưng không rõ nguyên quán, tên thời con gái hay bất kỳ thông tin nào về thời thơ ấu của cô ta. Các ghi chép lịch sử không đồng nhất và thường gây nhiều tranh cãi xung quanh giai thoại về ả đàn bà ác độc này, nhưng cuối cùng Fisher vẫn bị treo cổ vì tội ác của mình.
Charleston thời bấy giờ
Đầu thế kỷ 19, Charleston là một đô thị sầm uất, chỉ đứng thứ hai về dân số sau Thành phố New York ở Hoa Kỳ khi ấy vẫn còn non trẻ. Dù rằng chính quyền tiểu bang chuyển từ Charleston đến Columbia vào năm 1788, thì trong mắt mọi người Charleston vẫn có thứ hạng cao hơn thành phố chị em của mình. Sở hữu một cảng biển, nó đóng vai trò là trung tâm thương mại quan trọng cho cả toa xe và tàu biển. Nơi đây cũng là một thị trường màu mỡ dành cho kinh doanh buôn bán nô lệ.
Từ năm 1790 đến năm 1820, cũng chính là khoảng thời gian xảy ra câu chuyện này, những người nô lệ và người da màu tự do chiếm hơn một nửa dân số của thành phố. Charleston là thành phố duy nhất ở Hợp chủng quốc Hoa Kỳ trong thời gian đó, nơi số lượng chủ nô đông hơn số người mà họ bắt làm nô lệ.
Trên hết, sự giàu có của Charleston là do giới thượng lưu tích trữ. Theo Maurie D. McInnis trong The Politics of Taste in Antebellum Charleston, “Trong suốt thời kỳ tiền tiểu thuyết, 4% dân số thượng lưu kiểm soát hơn 50% của cải của thành phố.” Ngoài ra, sau Chiến tranh năm 1812, Hợp chủng quốc Hoa Kỳ sẽ trải qua một cuộc suy thoái kinh tế mà đỉnh điểm là cơn khủng hoảng năm 1819 – điều mà một số nhà kinh tế gọi là cuộc Đại suy thoái đầu tiên của nước Mỹ.
Trong bối cảnh căng thẳng về chủng tộc, giai cấp và kinh tế rõ rệt này, Charleston là mục tiêu săn đuổi của những tên cướp. Những thương nhân đến thăm Charleston để mua bán hàng hóa của họ thường bị bao vây bởi những tên cướp cạn trên đường vào Charleston (để ăn cắp hàng hóa của họ) và đường ra khỏi Charleston (để ăn cắp thu nhập của họ). Những vụ cướp này trở thành một vấn đề khiến cư dân Charleston lo sợ khi nó có thể cản trở giao thương và gây thiệt hại thêm cho nền kinh tế thành phố của họ.
Giai thoại về người đàn bà xinh đẹp Lavinia Fisher
Lavinia lớn lên và kết hôn với một người đàn ông tên là John Fisher. Hai vợ chồng sống gần Charleston, Nam Carolina. Cặp đôi kiếm sống bằng việc điều hành một nhà nghỉ có tên là Six Mile Wayfarer House mà họ quản lý vào đầu những năm 1800. Sở dĩ nhà nghỉ có cái tên này là vì nó cách Charleston sáu dặm.
Thật kỳ lạ, những người đàn ông đến thăm Charleston bắt đầu biến mất. Khi ngày càng có nhiều báo cáo được gửi đến các cơ quan chức năng về những người đàn ông mất tích này, người ta xác định rằng họ được nhìn thấy lần cuối tại Six Mile Wayfarer House. Mặc dù chính quyền địa phương đã bắt đầu điều tra, nhưng không có bằng chứng nào cho thấy nhà Fishers có liên quan. Cùng với danh tiếng sẵn có của nhà Fishes tại thị trấn, cuộc điều tra càng đi vào ngõ cụt và bị hủy bỏ.
Lavinia là một phụ nữ rất xinh đẹp và quyến rũ, càng làm tăng thêm sự nổi tiếng của cô ta trong cộng đồng và công việc kinh doanh của nhà nghỉ. Tuy nhiên, sau đó người ta mới biết rằng cô ta đã sử dụng những đặc điểm đó để giúp chồng mình cướp và giết nhiều du khách nam. Và khi ngày càng có nhiều người đàn ông mất tích, những tin đồn bắt đầu nổ ra.
Nhà nghỉ Six Mile Wayfarer House
Người dân địa phương bắt đầu tụ họp và tính kế, họ tập trung vào kéo nhau đến nhà Fisher vào ngày 19 tháng 2 năm 1819 để ngăn chặn bất kỳ điều gì mang tính chất tội ác. Một loạt các vụ cướp đường gần đây không thể tìm được bất kỳ nghi phạm nào, vì các nạn nhân không thể xác định được kẻ tấn công họ. Đám đông này nghĩ rằng họ có thể giải quyết được bí ẩn. Khi đám đông đến Six Mile House, họ ra lệnh cho mọi người bên trong rời khỏi nhà nghỉ để họ có thể lục soát nơi này.
Dù không rõ họ đã làm hay đã nói những gì nhưng có vẻ họ đã rất hài lòng thế nên họ đã quay trở lại Charleston, để lại một người đàn ông tên là David Ross đứng canh trong khu vực.
Khi người làm của Six Mile House quay lại và thấy Ross vẫn ở trong nhà trọ thì họ không khỏi cảm thấy tức giận. Sáng sớm hôm sau, David Ross trốn thoát và báo cho cơ quan chức năng. Theo như lời anh ta kể một người đàn ông tên là William Hayward đã hành hung và yêu cầu anh cút khỏi đó. Khi Ross hỏi liệu anh ta có thể lấy đồ của mình không, Hayward đã đe dọa sẽ bắn anh ta. John và Lavinia Fisher đến ngay sau đó và bắt đầu đánh anh ta. Khi Ross cố gắng trốn thoát, Lavinia đã đập đầu Ross qua khung cửa sổ. Trong khi trốn thoát, nhóm Six Mile House đã truy đuổi, bắn vào anh. John vừa đuổi và luôn miệng chửa mắng Ross: “Thằng quỷ đểu giả, tao mà bắt được mày tao sẽ băm nát mày ra.”
Cùng lúc đó, một người đàn ông tên là John Peeples đang đi từ Georgia đến Charleston và cảm thấy mệt mỏi vì chuyến đi dài của mình nên đã dừng lại ở The Six Mile House để xem họ còn phòng không. Peeples được chào đón nồng nhiệt bởi người đẹp Lavinia, cô ta thông báo với Peeples rằng họ không còn phòng trống nhưng vẫn mời Peeples vào uống trà và dùng bữa.
Sự tiếp đãi nồng hậu của cô ta thật dễ chịu đến nỗi Peeples phớt lờ những cái nhìn kỳ quặc của chồng Lavinia về phía mình và tiếp tục trò chuyện với cô ta, trả lời mọi câu hỏi. Lavinia xin phép vắng mặt một chút để chuẩn bị thêm thức uống. Khi cô ta quay trở lại bàn khách, mang thêm một tách trà và một tin vui: bỗng nhiên nhà nghỉ dư ra một phòng trống và nếu Peeples muốn, anh ta hoàn toàn có thể ở lại. Như hạn hán gặp một cơn mưa rào, Peeples vui mừng chấp nhận và Lavinia rót cho anh một tách trà.
Peeples không thích trà nhưng cũng không muốn tỏ ra bất lịch sự. Vì vậy, thay vì từ chối hoặc không uống trà, Peeples lại lén đổ trà đi khi Lavinia không để ý. Sau khi dùng trà, Lavinia đưa Peeples đến căn phòng trọ của anh. Lúc này anh ta mới có dịp suy nghĩ lại và bắt đầu tự hỏi tại sao Lavinia lại hỏi anh ta nhiều như vậy, tại sao chồng cô ta lại nhìn chằm chằm anh cả buổi?
Đột nhiên, anh cảm thấy không thoải mái với tất cả những thông tin mà anh đã cung cấp và lo lắng rằng anh rất có thể sẽ trở thành mục tiêu giết người cướp của. Không dám nằm trên chiếc giường êm ái, bởi lẽ anh lo mình sẽ không kịp chạy thoát nếu xảy ra chuyện. Vì thế, anh ngồi trên chiếc ghế gỗ đặt ngay cạnh cửa ra vào và ngủ gật cho đến khi bất chợt bị đánh thức bởi một tiếng động lớn. Nhìn xung quanh, anh nhận ra rằng chiếc giường đáng lẽ anh phải nằm ngủ đã biến mất, thay vào đó là một cái hố sâu bên dưới sàn nhà.
Peeples nhanh chóng nhảy ra khỏi cửa sổ, lên ngựa và chạy trốn đến nhà chức trách ở Charleston.
Bắt giữ
Với một số đầu mối thực tế, cảnh sát trưởng đã đưa một nhóm đàn ông đến Six Mile Wayfarer House để bắt họ vào ngày hôm sau. Cả nhóm đầu hàng ngay lập tức. Trong khi lục soát tài sản, người của cảnh sát trưởng tìm thấy da của một con bò được cho là bị trộm. Cuộc tìm kiếm của họ hoàn thành, họ phóng hỏa Six Mile House, phá hủy mọi thứ bên trong.
Fisher không nhận tội nhưng được lệnh ở trong tù cho đến khi xét xử. Trong khi đó, 2 tên đồng phạm của họ được tại ngoại. Tại phiên tòa xét xử vào tháng 5, bồi thẩm đoàn không đồng ý với lời kêu oan vô tội của họ, tuyên họ phạm tội cướp giật và giết người nhiều lần rồi ra quyết định kết án treo cổ. Vợ chồng Fisher vẫn cố gắng kháng cáo bản án trong thời gian chờ thi hành án.
Trốn thoát
Trong thời gian chờ đợi, họ tự lập kế hoạch chạy trốn.
Bị nhốt cùng nhau trong một nhà tù không được canh phòng cẩn mật, chính tại đây, John Fisher và một tù nhân khác đã tạo ra một cái lỗ dưới cửa sổ và bắt đầu làm một sợi dây từ những chiếc khăn trải nhà tù. Ngày 13 tháng 9, họ lên kế hoạch và dùng dây thả xuống đất. John thoát ra được nhưng sợi dây bị đứt, khiến Lavinia bị mắc kẹt trong phòng giam. Không muốn đi mà không có vợ mình, anh ta quay trở lại nhà tù và sau đó cả hai được canh giữ chặt chẽ hơn nhiều.
Vào tháng 2 năm 1820, Tòa án Hiến pháp bác bỏ kháng cáo của họ và việc xử tử của họ được lên kế hoạch vào cuối tháng đó.
Một vị linh mục tên là Reverend Richard Furman được cử đến để giải tội cho cặp đôi nếu họ muốn. John thoải mái nói chuyện với Furman và được cho là đã cầu xin vị linh mục cứu lấy linh hồn của anh ta nếu không thể cứu được mạng sống của hắn. Tuy nhiên, Lavinia độc ác thì không muốn tiếp chuyện vị linh mục kia một chút nào.
Hành quyết
Vào sáng ngày 18 tháng 2 năm 1820, nhà Fishers chính thức bị hành quyết. Họ được đưa từ trong nhà tù Charleston ra ngoài phía sân sau nhà tù. John Fisher lặng lẽ cầu nguyện với mục sư, hắn ta van nài vị mục sư xin hãy đọc lại lá thư mà hắn đã viết. Trước đám đông khoảng 2.000 người, lá thư khẳng định sự vô tội của anh ta và cầu xin lòng thương xót cho những người đã phán sai tội cho hắn trong quá trình xét xử. Sau đó, anh ta bắt đầu biện hộ bằng lời nói về trường hợp của mình trước đám đông đang tụ tập, nhưng trước khi bị treo cổ, anh ta đã cầu xin sự tha thứ của họ.
Quá trình thi hành án của Lavinia thì không đơn giản như vậy. Cô ta đã vạch ra một kế hoạch trong đầu để đảm bảo rằng mình sẽ không bị xử tử. Vào thời gian đó ở Nam Carolina, luật pháp có một mục chỉ ra rằng không thể hành quyết một phụ nữ đã kết hôn. Khi Lavinia đề cập đến điều này tại phiên tòa xét xử, thẩm phán nói với cô rằng họ sẽ giết chồng cô trước, để cô trở thành góa bụa.
Lavinia Fisher thực hiện một kế hoạch khác và quyết định mặc một chiếc váy cưới. Cô ta tin rằng với vẻ đẹp của mình, cùng với sự hiện diện của linh mục, cô ta có thể dụ dỗ một người đàn ông và làm lễ cưới ngay tại đó nhưng không thành. Cô ta từ chối bước lên giá treo cổ, thành ra các nhân viên thi hành án phải nhấc bổng cô ta lên đặt vào đoạn đầu đài trong khi cô ta vùng vẫy và la hét không ngừng.
Trước đám đông, cô ta tiếp tục la hét, chĩa mũi dùi và đổ lỗi cho cộng đồng cư dân Charleston vì việc họ lên án oan cho cô ta. Trước khi những người hành quyết thắt thòng lọng quanh cổ cô ta, biết mình không còn đường lui, cô ta đã lớn tiếng nói rằng: “Nếu ai có lời nhắn đến địa ngục, hãy đưa nó cho tôi – tôi sẽ mang theo bên mình.”
Sau đó, không đợi những kẻ hành quyết ra tay, cô ta đã tự mình nhảy xuống đoạn đầu đài khi thòng lọng đã tròng vào cổ. Thân xác cô ta run rẩy và đung đưa trong gió. Những người chứng kiến khi đó đã nói rằng, họ chưa bao giờ nhìn thấy thấy ánh mắt độc ác, đầy lạnh lùng và chế nhạo của cô gái chỉ mới 27 tuổi Lavinia.
Mặc dù nhiều nguồn tin nói rằng nhà Fishers được chôn cất trong Nghĩa địa nhà thờ Unitarian nằm giữa đường King và Archdale ở Charleston, nhưng có lẽ không xác đáng. Vào thời điểm đó, có một Nghĩa trang tên là Potter’s Field bên cạnh nhà tù, đây là nơi hầu hết các tội phạm được chôn cất nếu thi thể của họ không được các thành viên trong gia đình khai nhận. Ngoài ra, hồ sơ nhà thờ đã được tìm kiếm và không có bằng chứng cho thấy vợ chồng Fishers được chôn cất ở đó. Câu chuyện này rất có thể đã được truyền miệng bởi các hướng dẫn viên du lịch.
Kẻ sát nhân hàng loạt hay bị hàm oan?
Vợ chồng nhà Fisher không bị hàm oan, họ có tội, nhưng không phải tội giết người.
Các nhà sử học đã bắt đầu đặt câu hỏi về tính xác thực của giai thoại về Lavinia và một số người khẳng định rằng Lavinia Fisher chưa bao giờ giết ai. Một vài người cho rằng Lavinia sẽ giết nạn nhân của mình bằng cách nghiền nát đầu của họ giữa hai chân của cô ấy. Vài người khác lại nói cô ta là một thành viên của một băng đảng lớn trú ngụ trong hai ngôi nhà ở vùng ngoại ô gần Charleston, Five Mile House và Six Mile House. Không rõ Six Mile House có phải là một nhà nghỉ hay không, nhưng nó đã từng là nơi ẩn náu của một số kẻ sống ngoài vòng pháp luật.
Lavinia Fisher luôn mời đàn ông đi ăn tối và hỏi nhiều câu hỏi về nghề nghiệp của họ, cố gắng tìm hiểu xem họ có tiền hay không. Cô ta sẽ đưa họ lên phòng với một tách trà đã bị hạ độc. Một khi đàn ông uống trà và đi ngủ, chồng cô ta sẽ vào phòng để đâm chết họ.
Một phiên bản khác của giai thoại cho rằng trà chỉ khiến những người đàn ông ngủ mê trong vài giờ. Và khi họ đã mê mệt, một cơ quan ẩn ở dưới sàn nhà sẽ mở ra và khiến họ bị rơi xuống hố đã được đặt sẵn những cây cọc gỗ.
Phần lớn những gì xảy ra trong các vụ giết người được cho là của John và Lavinia Fisher đã trở nên phóng đại quá mức theo thời gian, vì vậy rất khó tìm thấy chi tiết thực tế.
Đi tìm sự thật
Không có bất kỳ ghi chép lịch sử nào chứng minh rằng có hàng trăm bộ hài cốt được tìm thấy dưới tầng hầm nhà Fisher như một số nguồn tin trôi nổi. Có một vài thi thể được đào lên xng quanh khu nhà nhưng không có bất kỳ mối liên kết nào với nhà Fisher, và theo cáo trạng từ viện kiểm soát thì họ chưa từng bị phán tội giết người. Vì thế, đối với danh xưng nữ sát nhân hàng loạt đầu tiên của Hoa Kỳ có vẻ như không thuộc về Livinia mà về một người phụ nữ khác có tên là Jane Toppan, đã thú nhận 31 vụ giết người vào năm 1901 nhưng lại không bị kết tội.
Có điều, vợ chồng nhà Fisher bị treo cổ là sự thật, nhưng đó là vì họ phạm tội cướp của trên xa lộ, cướp của là trọng tội sẽ bị kết án tử hình vào thời điểm đó.
Mười năm sau cái chết của vợ chồng nhà Fisher, một nguồn tin không xác đáng đã viết rằng “một số lượng lớn các bộ xương đã được tìm thấy.” Có thời điểm, có đến 20 đến 30 nạn nhân được tìm thấy trong các trạng thái phân hủy khác nhau.
Trên thực tế, chỉ có hai thi thể được khai quật tại Six Mile House vài ngày sau khi Fishers và những người khác bị bắt, theo Bruce Orr – tác giả và cựu thanh tra ở khu vực Charleston, trong cuốn sách “Six Miles to Charleston: Câu chuyện có thật về John và Lavinia Fisher” của mình. Cuốn sách được xuất bản vào năm 2010 đã xóa tan phần lớn nghi hoặc về giai thoại Lavinia xinh đẹp và người chồng đồ tể của mình.
Thi thể của một người đàn ông da trắng được tìm thấy trong một ngôi mộ mới đào ở khu rừng gần Six Mile House. Nạn nhân đã bị bắn vào khoảng thời gian cảnh sát trưởng và nhóm đàn ông đột kích vào Six Mile House. Ông được chôn cất bên cạnh hài cốt của một phụ nữ trẻ người Mỹ gốc Phi, thi thể được đặt trong một ngôi mộ không tên tuổi đã có từ hai năm trước.
Hers là bộ xương duy nhất từng được tìm thấy gần ngôi nhà. Người ta không biết liệu người đàn ông được chôn ở đó là một thành viên băng đảng bị bắn trong cuộc đột kích hay nạn nhân của một vụ cướp.
Orr nói: “Không có tài liệu nào về cơ quan ẩn dưới sàn nhà, trà hạ độc hay căn hầm chứa đầy bộ xương. Điều đó không bao giờ xảy ra, và lý do nó không bao giờ xảy ra là vì câu chuyện về một căn hầm đầy xác chết, giống như trà hạ độc cây trúc đào, là bịa đặt và hư cấu”
Nếu tất cả những thi thể đều ở đó, các phương tiện truyền thông sẽ đưa tin về nó hoặc ai đó sẽ ngửi thấy mùi thịt đang thối rữa, ông nhấn mạnh.
Nhiều lời đồn thổi xung quanh việc Lavinia mặc áo cưới trắng trong ngày hành quyết, nhưng nhà sử học Charleston Nic Butler nói rằng đó rất có thể là một chiếc áo choàng trắng hoặc áo kiểu mà các tù nhân mặc tại Nhà tù Thành phố cũ, nơi cặp đôi này đã được giam giữ trong gần một năm. Butler cho biết ông chưa tìm hiểu kỹ về câu chuyện của Fisher vì có rất nhiều câu chuyện đã bị bóp méo theo thời gian.
Nhà tù Old City Jail
Tòa nhà Old Jail từng là Nhà tù của Quận Charleston từ khi được xây dựng vào năm 1802 cho đến năm 1939. Quay trở lại năm 1680, khi thành phố Charleston đang được xây dựng, một khu đất rộng bốn mẫu Anh ở vị trí này đã được dành để sử dụng với mục đích công cộng.
Các công trình kiến trúc đầu tiên được xây dựng trên địa điểm này vào năm 1738 khi khu đất này được sử dụng làm nhà chứa cho những nô lệ bỏ trốn và một bệnh viện tạm thời dành cho những người ăn xin, lang thang và nghèo khồ. Tội phạm cũng được giam giữ ở đây trước khi tòa nhà Old Jail được dựng lên, mặc dù chúng được giam riêng biệt với những người không phạm tội.
Các hình phạt và hành quyết cũng diễn ra tại địa điểm này. Những tên tội phạm phải đối mặt với đòn roi, tra tấn, bị tước đoạt thức ăn, nước uống. Đối với những kẻ trộm ngựa, đôi tai của chúng bị đóng đinh vào cột trước khi bị cắt bỏ hoàn toàn. Đối với những người phạm tội tày đình, họ có thể bị thiêu, treo cổ, hoặc phanh thây, tùng xẻo. Trong những năm qua, nhiều công trình kiến trúc đã được xây dựng, phá bỏ và xây dựng lại.
Mặc dù nhà tù dự định giam giữ khoảng 128 tù nhân, nhưng trong những năm qua, có tới 300 người thường bị giam giữ cùng một lúc. Các cửa sổ có rào chắn không ngăn được cái lạnh, hơi nóng, côn trùng và động vật gặm nhấm. Trong một số phòng, các tù nhân bị nhốt trong những chiếc lồng, kích thước chỉ bằng cơ thể một người. Dịch bệnh, tra tấn và bạo lực bên trong các bức tường của tòa nhà lịch sử này xảy ra tràn lan và ước tính có khoảng 10.000 người đã chết trong quá trình hoạt động của tòa nhà.
Nhà tù cuối cùng đã bị đóng cửa vào năm 1939 và nó bị bỏ hoang trong 61 năm sau đó. Tuy nhiên vào năm 2000, American College of the Building Arts đã mua lại tòa nhà Old City Jail và ngay lập tức thiết lập một chương trình bảo tồn. Ngày nay, Nhà tù Old City Jail là một dự án chính thức “Bảo tồn Kho báu của nước Mỹ” của Quỹ Bảo tồn Di tích Lịch sử Quốc gia cùng với những nỗ lực để khôi phục và duy trì tòa nhà đang được tiến hành.
Bóng ma của Lavinia Fisher
Sẽ không có gì ngạc nhiên với một câu chuyện khủng khiếp về hồn ma của Lavinia được cho là vẫn còn lang thang ở Charleston. Ngay sau cái chết của cô, người dân địa phương bắt đầu truyền tai nhau rằng họ nhìn thấy khuôn mặt cô lơ lửng sau song sắt cửa sổ nơi cô bị giam giữ. Sau một trận động đất lớn năm 1886, mọi người bắt đầu đồn thổi về việc cô ấy đi lang thang ở các khu vực lân cận, nhất là Nghĩa trang Unitarian chỉ cách đó vài dãy nhà.
Các báo cáo về sự xuất hiện kỳ lạ bắt đầu vào năm 2000 khi họ đang trong quá trình trùng tu. Một trong những báo cáo đầu tiên là các công nhân tìm thấy dấu chân trong bụi sau khi tòa nhà bị khóa trong nhiều tháng do nhiễm chì. Ngày càng có nhiều điều bất thường xảy ra khi việc bảo tồn tiếp tục diễn ra và tòa nhà được mở cửa cho các chuyến tham quan.
Một số công nhân đã nhìn thấy hồn ma của một tên cai ngục với khẩu súng trường trên tầng ba. Bóng ma được cho là đã đi qua song sắt hướng về phía họ trước khi nó biến mất. Những người khác cho biết đã nhìn thấy một người đàn ông da đen mặc quần áo rách rưới đi lang thang không mục đích trong hội trường. Được cho là linh hồn của một cựu nô lệ, người đàn ông này dường như không nhận thức được sự sống hoặc môi trường xung quanh.
Nhưng hồn ma nổi tiếng nhất của Old Jail là “kẻ giết người tàn ác” Lavinia Fisher. Một số người đã đến thăm tòa nhà lịch sử, thường khẳng định đã nhìn thấy người phụ nữ mặc váy cưới, mô tả nó có màu đỏ tươi và trắng.
Các diễn biến kỳ lạ khác cũng được cho là xảy ra, chẳng hạn như mùi hôi kinh khủng đến mức khiến người ta cảm thấy khó chịu. Trong tầng hầm, mặc dù nhiệt độ có thể khá ấm, nhưng du khách đã thấy hơi thở của mình tỏa ra trong một đám mây sương mù. Ngoài ra, rất nhiều du khách kể lại cảm giác khó thở, bị đụng chạm, xổ đẩy bởi các thế lực vô hình,… Dù rằng những cảm giác này có thể xất phát từ tâm lý.
Xem thêm toàn cảnh vụ án Lavinia:
Bạn nghĩ sao về câu chuyện này? Lavinia là nữ sát nhân hàng loạt đầu tiên trong lịch sử hay bị hàm oan? Hãy cho BlogAnChoi biết suy nghĩ của bạn và đừng quyên theo dõi BlogAnChoi trong những “kỳ án” tiếp theo nhé!
Xem thêm những câu chuyện thú vị:
- Zsuzsanna Fazekas và nhóm phụ nữ hạ độc hơn 300 người nỗi khiếp sợ của đàn ông thời bấy giờ
- Agatha Christie và 13 phim trinh thám hay chuyển thể từ tác phẩm của bà
- 13 tựa phim về những thiên tài nhí mà bạn không nên bỏ lỡ
phấn nụ
phan nu
phấn nụ cung đình
phấn nụ hoàng cung
phấn nụ bà tùng
https://phannubatunghue.vn/
#phannu #phannubatung #phannuhoangcung #phannucungdinh
Nhận xét
Đăng nhận xét